Khi còn làm lơ xe, nhà cháu vẫn
hay ngạc nhiên khi nhận ra bố cháu thường
rà phanh trước khi thằng bỏ mẹ
rẽ trái trước đầu xe mà không xi nhan. Cháu có hỏi:
Sao bố biết nó sắp rẽ trái mà rà phanh? (Các cụ lưu ý là xe hải âu ngày xưa phải nhồi 4, 5 phát mới phanh đứng lại được)
Bố cháu giả nhời: Tao đi.. éo biết. Chạy nhiều nó quen.
Vâng…he he he…chạy nhiều nó quen.
Nếu tiệm cận vấn đề đó thì có thể nhận thấy khi sắp rẽ người ta thường có những cử chỉ mà người lái xe nhiều kinh nghiệm nắm bắt được ví dụ như hơi lạng sang phải, gồ vai trái, hơi ngoái lại sau…..vân vân. Cho nên với tài non thì rẽ đột ngột và tai nạn xảy ra nhưng với tài già thì chuyện đó là hoàn toàn có thể tránh khỏi mặc dù phản xạ của cả hai tài là như nhau nếu xét trên bài test (0,2s).
Trở lại vấn đề quả đấm của tay box:
Trước khi quả đấm bay ra tay box kia phải có những bước chuẩn bị như:
Đảo trọng tâm, nhích tay đấm
Nhích chân, xoay hông……vân vân
Đẳng cấp càng cao thì những tín hiệu chuẩn bị phát đòn càng mờ nhạt. Khi sparring nhiều thì người tập quen dần với những tín hiệu cơ thể của đối thủ và dĩ nhiên là họ phản ứng tốt hơn. Ở đẳng cấp cao, những phản ứng này gần như đồng thời với đối thủ. Thậm chí trước khi đối thủ ra đòn.
Nhưng còn một vấn đề nan giải nữa đó là:Sao bố biết nó sắp rẽ trái mà rà phanh? (Các cụ lưu ý là xe hải âu ngày xưa phải nhồi 4, 5 phát mới phanh đứng lại được)
Bố cháu giả nhời: Tao đi.. éo biết. Chạy nhiều nó quen.
Vâng…he he he…chạy nhiều nó quen.
Nếu tiệm cận vấn đề đó thì có thể nhận thấy khi sắp rẽ người ta thường có những cử chỉ mà người lái xe nhiều kinh nghiệm nắm bắt được ví dụ như hơi lạng sang phải, gồ vai trái, hơi ngoái lại sau…..vân vân. Cho nên với tài non thì rẽ đột ngột và tai nạn xảy ra nhưng với tài già thì chuyện đó là hoàn toàn có thể tránh khỏi mặc dù phản xạ của cả hai tài là như nhau nếu xét trên bài test (0,2s).
Trở lại vấn đề quả đấm của tay box:
Trước khi quả đấm bay ra tay box kia phải có những bước chuẩn bị như:
Đảo trọng tâm, nhích tay đấm
Nhích chân, xoay hông……vân vân
Đẳng cấp càng cao thì những tín hiệu chuẩn bị phát đòn càng mờ nhạt. Khi sparring nhiều thì người tập quen dần với những tín hiệu cơ thể của đối thủ và dĩ nhiên là họ phản ứng tốt hơn. Ở đẳng cấp cao, những phản ứng này gần như đồng thời với đối thủ. Thậm chí trước khi đối thủ ra đòn.
Đối thủ chiếm thế chủ động trong việc tung ra đòn đấm do vậy để hóa giải nó ta cần phải có phản ứng thích hợp
câu hỏi là: phản ứng nào là thích hợp??? hay nói cách khác chiêu nào là hiệu quả???.
Xét về khía cạch vật lý thì trong 0,2 s những động tác rườm rà sẽ không thể dùng được và các võ phái sử dụng những động tác kiểu như thế này sẽ trở thành mồi ngon cho những tay đấm chuyên nghiệp:
Sẽ có vị thắc mắc: No đòn là thế nào. NGười ta luyện võ tại chùa thiếu lâm từ nhỏ? Vâng no đòn kiểu thế này:
Nhiều môn võ đã rút gọn hơn và tỏ ra nguy hiểm hơn nhưng nhà cháu cho rằng vẫn còn rất rườm rà như này.
Boxing là môn đối kháng lâu đời nhất và do vậy những tay đấm chuyên nghiệp hiểu rất rõ vấn đề về phản xạ nên quả gạt của họ chỉ phẩy tay tí ti 2 cm thôi. Quả hụp đầu cũng chỉ tí ti thôi bởi vì họ biết rõ là thời gian rất hạn hẹp và không cho phép phản ứng quá đà. Để đối phó với những đợt tấn công vũ bão của địch thủ thì cần nhiều yếu tố trong đó mọi yếu tố đều liên quan chặt chẽ tới thời gian. Vì lý do đó nên trong môn boxing những kỹ thuật đều được rút ngắn đến mức không thể ngắn hơn nữa. Và con số 0,2s luôn là con số mà mọi kỹ thuật tấn công hay phòng thủ phải được gói gọn trong đó .
Sẽ có nhiều biện pháp để chống đỡ lại quả đấm mà tiêu biểu là:
Tư thế phòng bị đúng: đó là tư thế mà gần như ngay lập tức dựng tay che kín mặt và vị trí tay trong phòng thủ là gần nhất để tiếp cận với đòn đánh của đối phương.
Di chuyển lien tục.
Chủ động tấn công.
Làm chủ khoảng cách.
Và quan trọng nhất là quen với những trận đấu và sparring để có thể phản xạ như này: