Phong “giải
rút”
Nó tên Phong
biệt hiệu “giải rút”. Tại sao nó lại có biệt hiệu đó thì tôi xin kể ngay đây:
Nó học trên
tôi một khóa ở trường thể thao, nhưng do học dốt nên đúp mẹ nó xuống khóa tôi.
Phong là môn
đệ của thiếu lâm phật gia dòng cụ Năng. Nghe nó kể thì cụ Năng là đệ tử chân
truyền của cụ Sê, cao thủ võ lâm người tầu phúc kiến. Thằng Phong đẹp trai dữ dội,
thể hình to cao, cơ bắp cuồn cuộn, râu quai nón xanh rì. Phong nghiện hai món,
đó là võ và phim chưởng. Cũng do nghiện hai món này nên các môn thi nó nợ như
chúa chổm và kết cục là đúp. Tối nào nó cũng mò ra quán chị Lục ngoài từ sơn, gọi
cốc cà phê và ngồi xem phim cho đến khi quán đóng cửa. Học hành như nó không
đúp mới là lạ.
Thằng Phong
xem nhiều phim quá nên ngấm chất chưởng vào người lúc nào không biết. Nó đi may
bộ quần áo hệt như nhân vật đéo gì trong phim đéo gì như này này:
Nó diện bộ quần
áo đó gần như cả ngày chỉ trừ lúc đi ngủ. Ngoài chuyện trang phục, cách hành xử
của nó cũng sặc mùi chưởng hồng công. Một lần sau khi xem tiếu ngạo giang hồ,
Thằng Phong rủ tôi xuống quán bà Toàn.
Nó cao giọng gọi một cái đùi bò và hai cân rượu. bà Toàn cáu tiết chửi ngay: Hai cân cái mả mẹ mày à. Diệu bà bán
lít đéo bán cân nhé.
Thế rồi sau
khi xem bộ lục mạch thần kiếm thì nó kiên quyết bắt chúng tôi gọi nó là Tiêu
Phong. Nể nó đãi riệu thường xuyên, chúng tôi đồng ý ngay và nhất loạt gọi nó
là tiêu phong. Và để giống nhan vật võ hiệp này, nó nhảy xe về tận Hà nội xăm một
cái đầu sói xanh lè ở ngực.
Thằng Phong
mê võ điên cuồng. Lúc nào nó cũng múa tay theo thế võ nào đó trong phim kể cả
khi ngồi trong giảng đường hay đi xuống nhà ăn. Có cái cây nào mềm mềm trên đường
đi là chết với nó. Liếc thấy cây chuối non non là y như rằng nó tung vào cây đó
vài tuyệt chiêu mới học được trong phim.
Hôm đó cuối
tuần, bọn tôi được lĩnh học bổng. Chúng tôi quyết định ra chợ từ sơn làm bữa
hoành. Tiêu phong, như thông lệ mặc nguyên cây tầu đen xì. Chúng tôi nhậu tơi bời
tiết canh ngan, rồi thịt chó rồi tiết canh chó. Nhậu xong, Thằng Phong rủ chúng
tôi vào quán chị lục uống cà phê tiện thể xem cho nó xem nốt bộ cô gái đồ long.
Uống xong cốc cà phê sữa thì Tiêu phong đau bụng quá, Nó cố nhịn vì phim đang hồi
gay cấn. Về sau, không nhịn được nữa nó phi vọt vào nhà vệ sinh. Chúng tôi xem
hết phim mà chưa thấy nó ra, sợ nó bị cảm. Tôi mò vào hắng giọng gọi: Ỉa đéo gì
mà lâu thế phong ơi. Ở trong nó thì thào nói vọng ra: Mày về lấy cho tao cái quần.
DCM quần tao thắt giải rút vội quá kéo nhầm đầu dây thế là nó thắt lại gỡ mãi
đéo ra thế là ỉa mẹ ra quần dồi.
Ờ, sau vụ đó thì chúng tôi gọi nó là phong giải
rút. Vừa rồi gặp nó ở hưng yên. Nó vẫn mặc cái áo tầu nhưng quần thì quần âu.
Nhìn nó buồn cười đéo chịu.
kết hay quá he he he
Trả lờiXóaCô pín mãi chẳng ngoi lên, là thế đéo?
Trả lờiXóađọc mãi mà đéo nhịn đc cười chiện nài ha ha hha
Trả lờiXóaBai nay con thay buon cuoi qua Ha Ha Ha.
Trả lờiXóa