Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Bạn tôi 3


Trưa hôm sau, bố con tôi đón khách về hà nôi. Xe vừa qua cổng nhà khách thì gặp một  anh cao bồi dang cưỡi ngựa nghêng ngang giữa đường. Mặc cho bố tôi còi mấy lần anh này đều giả điếc. Hành khách trên xe nghển cổ lên nhìn, mấy thanh niên trên xe khó chịu lầm bầm chửi tục. Bố tôi quay ra cửa xe bảo tôi: mày chạy xuống kéo con ngựa ra, thằng của nợ này say rồi. Tôi nhảy tót xuống xe rồi chạy vọt lên. Tóm dây cương con ngựa tôi kéo nó qua bên đường. Vừa kéo được mấy bước tay cao bồi nhảy tót xuống. Thành râu, dĩ nhiên là hắn rồi. hắn giật phắt cái dây lạị và bắt đầu sừng sộ. Hai chúng tôi chửi nhau  ầm ĩ. Dân tình xúm đông vào xem
Chúng tôi càng to tiếng
    -  Địchpẹ mi, ai cho mi kéo ngựa của tau….
     - Bố úynh chết cụ mày giờ, đi lại nghêng ngang, cản trở giao thông
   - Mày giỏi thì đánh bố mày đi…
Thế là chúng tôi lao vào ẩu đả. Thực ra không phải ẩu đả thông thường mà là bài đối luyện ba phút mà chúng tôi thường biểu diễn. Quyền cước bay tán loạn,  đánh đỡ né tránh trong đường tơ kẽ tóc được chúng tôi thi triển nhuần nhuyễn như đánh nhau thật. Chiêu thức càng lúc càng nhanh
… Thành râu bay lên thực hiện cú phi long cước trúng ngực tôi làm tôi bật ngửa về phía sau va vào ô tô của ông già tôi cái rầm. Nó lại bay vọt theo rồi quay người trên không thực hiện tiếp cú vòng cầu vù qua đầu tôi. Gót chân của nó tang lõm cả đầu xe hải âu. Tôi xót ruột bật ra câu chửi địch pẹ thằng th…may mà chữ “thành râu” tôi nuốt lại được không thì lộ hết vở….
Hai chúng tôi bay lượn đấm đá kinh hoàng. Bà con đổ ra xem rõ đông, ai cũng úi chà ối giười ươi, chu choa ầm ầm. đến đòn kết thúc. Tôi ra chiêu bang long, Thành râu rạp người tảo địa làm tôi ngã ngửa đập đầu xuống đường đau điếng người. Hoa cà hoa cải bay tán loạn Theo bài thì tôi phải đá chân trái, sau khi ăn cú tảo địa sẽ ngã sấp, nhưng tôi quên mất nên đá bằng chân phải. Sau cú đập đàu xuống đường tôi cố lắm mới đứng lên được cho thành râu cắt kéo kết thúc. Lại huỵch phát nữa xuống đường. Thành râu cuộn chân quắp chặt cổ tôi rồi giơ nắm đấm vào mũi tôi. Tôi đâp đập tay xuống đương xin thua. Bà con vỗ tay rào rào. Bố tôi xốc nách tôi lôi lên xe rồi chuôn thẳng.

Sau màn quảng cấu đó, tôi theo bố tôi chạy tây bắc nên không gặp lại Thành râu.
Vài năm sau, TrườngTDTT Từ sơn kỷ niệm 40 năm ngày thành lập. Hôm đó rỗi rãi, tôi cùng mấy anh em mò sang chơi. Đang đứng tần ngần trước của phòng 11, nhìn cái gường tầng mà tôi từng gắn bó thì bỗng có bàn tay vỗ vào vai tôi nặng trịch và  một giọng nói quen thuộc cất lên

   Nghĩ cái khặc gì mà thừ người ra thế ông………

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét