Sáng nay Trạch cộc gọi điện cho tôi giọng vô cùng phấn khích. Tôi cần gặp ông ngay, giầu đến nơi rồi ông ạ. Ngô bảo Châu chả là cái đinh gì so với cái tôi vừa phát hiện ra…
Trạch cộc học cùng cấp 3 với tôi. Nó luôn mặc cảm về gia cảnh nghèo nàn của mình. Nó chả chơi với ai ngoài tôi. Nó tâm sự với tôi tất cả những ước mơ cháy bỏng và tình yêu đơn phương với cô bạn cùng phố. Nó học giỏi khủng khiếp nhất là môn toán.Tốt nghiệp cấp ba nó vào đại học và sau đó về làm ở viện toán. Nó không lấy vợ. Thỉnh thoảng tôi hỏi thì nó quắc mắt nói.
Khi nào tao giầu hơn thằng Tín răng vàng thì tao mới lấy vợ. Tao thề độc rồi.
Tín răng vàng là anh chàng cưới mất người tình trong mộng của hắn. Hồi nàng lên xe hoa hắn và tôi ra ga uống rượu chân gà say khướt…..
Này, tao chả biết đéo gì về toán đâu, mày đừng trình bày lôi thôi. Khi nào tao xem ti vi thấy mày được tặng nhà thì tao mới công nhận.
Mày nghe tao nói đã….Trạch cộc năn nỉ. Tao vừa tìm được một ma phương và khi cho các con số vào thì có thể dự đoán được cái gì mày biết không……số đề đấy. Hôm nay tao đoán chính xác đề ra 41 nên mới có can đảm gọi cho mày.
Thế mày thắng được bao nhiêu tiền? tôi hỏi.
Tao tính được nhưng không có tiền đánh. Cay hơn hoạn. Trạch cộc rên rỉ.
Thôi được. Mày tính xem mai đề về bao nhiêu rồi tao đánh cho mày. Trúng thì cưa đôi. Thua tao chịu.
Trạch cộc suy nghĩ giây lát rồi nói chắc như đinh đóng cột: 15. mai mày nện con đó. Nói xong nó buông máy.
…………….tôi vốn chả ham số đề nhưng có lẽ ngày mai cũng phải xuống tiền con 15. Nhỡ đâu nó giỏi hơn Ngô bảo Châu thật thì sao các bạn nhỉ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét