Đêm đó tôi về nhà, người đau như dần, trán nổi mấy cái sừng, sừng nào cũng to gấp mấy lần sừng của sư phụ, nhưng bụng thì vui như mở hội.Vừa lẩm nhẩm lại bài thần chú, tôi vừa lên kế hoạch sang nhà thằng Ba quắt trả đũa, nhưng sáng hôm sau thì không sao tôi dậy được.Khắp người sờ chỗ nào cũng đau buốt. Đầu thì nóng hầm hập.Bu tôi hoảng quá tra hỏi. Tôi đành thú thật là sang nhà anh Thắng sừng tập võ nên đau. Vớ lấy cái nón, bu tôi tức tốc sang nhà anh Thắng bắt đền. Được một lúc thì anh Thắng sừng cùng hai sư huynh tôi mò sang. Từ đầu ngõ, anh đã nói sang sảng: cô cứ yên tâm, bệnh của em nó cháu biết rồi, không phải thuốc thang gì sất.Chỉ nhoáng cái là khỏi ngay. Phần thì ngượng, phần thì đau, tôi quay mặt vào tường nằm im giả bộ ngủ.Vào đến nơi, anh bắt bu tôi đi đun nước,về phần mình, anh lôi ra trong tay nải cái chuông cùng mấy đạo bùa, và dĩ nhiên là cả bó nhang to đùng. Bày biện xong xuôi, anh thắp nhang và lầm bầm khấn vái. Lúc này hàng xóm láng giềng hiếu kỳ kéo sang xem đông nghẹt. Hai sư huynh tôi cầm mấy nén nhang múa may quay cuồng giữa nhà. Trẻ con khoái quá cười rú lên ằng ặc. Anh Thắng sừng bắt đầu cầm nhang hút khói vào mồm rồi thổi vào mặt tôi.Vừa lĩnh một luồng hơi từ mồm anh, tôi ngồi bật dậy.Trời đất ơi, nó vừa hôi, vừa thối,vừa nồng nặc mùi viêm nha chu trộn lẫn với thuốc lào.Cái hơi này mà thổi ra đến người chết còn sống lại nói gì đến tôi.Vỗ độp một cái vào đỉnh đầu tôi, anh thổi liên tục, lĩnh liên tiếp mấy luồng công lực nồng nặc này tôi chịu không nổi liên nôn thốc nôn tháo. Lập tức, anh vớ lấy cái chuông kê vào tai tôi gõ liên tục, rồi anh quay sang bảo với bu tôi,cô lấy nước ấm lau mặt cho em nó rồi cho nó ăn bát cháo nóng. nằm tĩnh dưỡng dăm ngày là khỏi.Ba ngày sau thì tôi khỏi thật, tuy người vẫn đau nhưng đã đi lại được.Tuần sau nữa thì tôi khỏi hẳn, lại sang nhà anh Thắng sừng luyện tiếp.Sau vụ thi triển phép thuật chữa bệnh, danh tiếng anh Thắng sừng nổi như cồn.Bọn đồng môn xúm vào hỏi han, tôi dấu nhẹm vụ viêm nha chu của sư phụ. Thêm mắm thêm muối, nào là một luồng lửa nóng bỏng truyền từ thiên linh cái chạy dọc sống lưng, rồi hội tụ ở đan điền, sau đó tống ngược ra ngoài các chất độc hại, Bọn huynh đệ đồng môn mắt tròn mắt dẹt, tắc lưỡi, trợn mắt tin sái cổ.
Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012
Tôi đi học võ 3
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét