Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Quí đói


Thằng quí 15 tuổi nhưng trông như đứa 12. Nó là con giai chị Thêm, bố nó là ai thì cả trường thể thao không ai biết, chỉ mỗi chị Thêm biết.
Chị Thêm bán hàng nước trong sân trường tôi, gọi là hàng nước cho oai chứ thực ra chỉ là cái ấm tích nước chè, vài thanh kẹo lạc với bó thuốc lá quấn lạng sơn. Thằng Quí hay lang thang trong khu kí túc xá của anh em sinh viên mục đích chính là đòi nợ hộ mẹ. Nó thường đứng nhăn nhó, văn vẹo ở của phòng mỗi khi trường phát học bổng, nó mở đầu bài đòi nợ bằng câu: Anh ơi cho mẹ em xin tiền thuốc nước em đói quá. Do vậy bọn tôi gọi nó là Quí đói. Mà nó đói thật chứ không phải là nó phịa. Có dạo chị Thêm mang cái mâm ra ngồi ở chân cầu thang kí túc xá rán bánh chưng bán cho chúng tôi. Một lần chị bắt nó trông hàng, nó vừa bán vừa ăn đến khi mẹ nó quay lại thì chỉ còn sót mỗi cái tóp mỡ cháy đen. Bao nhiêu bãnh chưng nó bán thì ít mà xơi thì nhiều. Thế là chị Thêm bỏ ý định bán hàng ăn, quay lại bán nước chè.
Quí đói mê võ, con trai thằng nào tuổi nó nào chả mê võ. Nó hay lần mò lên phòng chúng tôi vào buổi tối để xem chúng tôi tập. Rồi nó cũng ra hành lang múa may như thật. Một lần tôi bảo nó: Mày thích võ thì trộm bện lên đây cho anh rồi anh dạy. Bện là từ chúng tôi gọi thuốc lá lạng sơn. Tưởng nói đùa ai dè hôm sau nó mang cả bó bện lên cho tôi hút, thế là tôi thu nó làm đệ tử. Tôi dạy nó hàng tối, mỗi lần dạy nhõn năm phút các kỹ thuật đấm đá, thời gian còn lại thì nó phải cầm Mitt cho chúng tôi dượt đòn.
Mới đầu Quí đói sợ lắm, nó sợ chúng tôi đánh trượt vào người nó nhưng về sau thì quen dần. Mỗi lần nó phàn nàn là tôi lại mắng át đi tôi bảo: Mài ngu lắm em ợ , kỹ thuật bọn tao thể hiện ngay trước mặt mày. Cứ cầm mít với lăm pơ nhiều là mài học được võ còn dề.
Cầm Mitt được hơn năm thì Quí đói trở thành siêu cao thủ. Nó múa Mitt hay nhất trong số những người mà tôi biết. Nó biết chính xác đòn đánh của chúng tôi là gì và đón mitt không hề sai trật. Nó múa còn hay hơn ông này này
Sau hai năm theo chúng tôi thì Quí đói tinh thông nghề cầm mitt và ôm pad. Những cú đá tống sau nặng ghê hồn của thằng Lu gầu không làm Quí đói bật ra xa nữa, nó đã biết cách giật người giảm lực và căng chân trụ vững, dần dà chúng tôi bắt Quí đói mặc giáp, đội mũ làm nhục nhân. Quí đói sướng lắm. Nó say mê ôm đầu gồng người chịu đòn. Mói đầu chúng tôi dợt vào người nó nhẹ nhàng vì sợ nó đau nhưng về sau thấy nó không sao thì táng thật lực. Hôm nào lỡ tay tỉn nó đau thì lại dậy nó vài combo bù vào để nó không lủi mất. Một hôm Quí đói bảo tôi: Sư phụ ơi, sư phụ cho em đánh lại Lu gầu chứ cứ ôm đầu thế này mãi cũng chán. Tôi bảo: mài ghét thằng Lu gầu ai chả biết nhưng nhỡ mài đánh nó đau nó cú lên thì nó giã mài nát như tương. Quí đói cương quyết lắm, nó bảo tôi: Lu gầu thì em điếu sợ vì nó sắp đánh đòn nào em cũng biết trước rồi, sư phụ khỏi lo.
Lu gầu quê bắc giang, nó to cao đen hôi trẻ không tha già không thương, chuyên ăn chịu nợ dai và sờ soạng chị Thêm nên Quí đói ghét nó ra mặt. Lu gầu cũng ghét Quí đói nên hay ra đòn nặng tay, tôi phải bảo nó mấy lần mà vẫn chứng nào tật ấy .
Tối hôm đó như thường lệ Quí đói mặc giáp đội mũ làm nhục nhân. Lần này tôi bảo Quí đói. Anh lu đánh mài được phép phản công đẻ tao xem kỹ thuật đỡ gạt né đòn của Lu gầu thế nào. Lu gầu hơi ngạc nhiên nhưng cũng đồng ý ,nó bảo, tao chấp cả hai mẹ con nhà mày.
Quí đói sướng ra mặt nó nhảy nhảy rồi bảo Lu gầu: vào đi anh. Lu gầu lao vụt vào với combo tay Quí đói nhẹ nhàng né tránh  rồi co chân lên sau loạt đấm của Lu gầu. Y như rằng Lu gầu tung chân đá vào cái chỗ mà trước đó là cái chân Quí đói. Thế rồi Quí đói đạp cho Lu gầu một phát đúng bụng, Lu gầu đau quá thét lên be be. Tôi vàng ra đứng gần để đề phòng Lu gầu điên tiết đánh ẩu. Quí đói thì khoái lắm, nó ti hí nhìn Lu gầu qua kẽ găng bảo: Em mà đấm là anh nốc ao. Lu gầu gầm lên rồi lại lao vào, lần này là quả đá ngang vào bụng Quí đói. Dường như biết trước đòn đánh đó quí đói đảo chân theo bộ pháp sabaki ròi tung một cú hook chính xác giữa mũi Lu gầu. không cho Lu gầu hoàn hồn nó ôm cổ Lu gầu rồi thúc gối. Mỗi cú thúc gối nó nhảy bật người lên cho mạnh. Tôi nghe hực hực mấy phát thì vội lao vào kéo Quí đói ra. Lu gầu đau quá ngồi thụp xuống mặt tái mét. Quí đói hậm hực bảo tôi. Anh cứ để em giã thêm mấy chỏ nữa cho đúng bài, can gì can sớm thế.
Sau trận ấy thì Lu gầu nể Quí đói ra mặt. Nó thôi không sờ soạng chị Thêm nữa. Nó cũng không bắt Quí đói nửa đêm đi mua rượu nữa nó gọi Quí đói là em ngọt xớt.
Cuối năm thì Quí đói đi bộ đội. Trước lú trèo lên ô tô Quí đói bảo tôi: Sư phụ ơi, em nói thật, cả phòng sư phụ không ai đánh được em đâu….kể cả sư phụ….. Hố hố hố.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét