Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Từ sơn tứ hữu 2


Thành là dân quyền anh chuyên nghiệp cao mét sáu chuyên đánh hạng 48 cân. Nó là dân Hà nội gốc. Tính tình hòa nhã ít nói. Dân quyền anh nói chung thằng nào cũng mặt mày nhẵn nhụi vì mọc cái trứng cá nào đều bị đấm bay hết. Bọn nó thường mọc trứng cá ở những chỗ hiểm hóc như mông hay lưng. Thành không cờ bạc rượu chè như chúng tôi. Nó chăm chỉ học hành và luôn là sinh viên xuất sắc nhất khóa. Ở trường tôi chỉ có sinh viên ngoại tỉnh mới học giỏi còn hà thành công tử thường đội sổ nên Thành là ngoại lệ. Bọn tôi quan niệm cứ thằng nào học giỏi đương nhiên là gốc nông dân nên Thành có biệt danh như vậy. Thỉnh thoảng Thành nông dân lại đi thi đấu giải quyền anh trong nước và quốc tế. Huy chương nó không treo lên tường mà thường dùng kê chân gường. Hồi đó, may cho nó là quyền anh chưa bị coi là môn thể thao tư bản bẩn thỉu và đang phát triển rất nhanh.Thành là đứa có tố chất quyền anh chuyên nghiệp. Nó  di chuyển nhanh như sóc và đấm thì như vũ bão. Nó nổi tiếng với quả croche búa bổ. Sau khi học được một năm ở trường thể thao thì môn quyền anh bị cấm và Thành buộc phải chuyển sang lớp karate. Những trận đấu giữa Thành và Đức luôn được anh em trông đợi và tán thưởng. Thằng Đức thường bị Thành nông dân quay như chong chóng trong những buổi đấu tập. nhiều lúc Đức cay cú tức nổ mắt mà không tài nào đánh dính được Thành . Hai thằng đấu với nhau thì khán giả thường được nghe những câu sau: DCM thằng nông dân có giỏi đứng lại tay bo. DCM thằng nông dân chạy như chó….. Bố đéo đứng đấy, trâu bò phải gặp nông dân …nhế..thằng Thành trả lời vừa vờn thằng Đức, thỉnh thoảng lại tung ra một sery đấm làm thằng Đức tối tăm mặt mũi. Nói chung thằng Đức rất ngán Thành “nông dân”.
Thành nông dân lại ngại tôi vì ngán cước pháp karate. Tôi chuyên phang ống với tống thẳng và low kick kiểu kyokushin nên nó rất kiêng kị những cú đá dưới thắt lưng. Kiểu đõ dựng khiên của quyền anh mà nó quen dùng  không tài nào ngăn được cú  axe kick của tôi. Những cú lướt vào ra đòn của nó thường bị tôi dùng pust kick chặn lại.   Đánh với nó vài lần tôi quen thuộc lối di chuyển của nó nên cứ cất chân lên là y rằng nó dính đòn. Một lần đánh với nó tôi lỡ chân táng thật lực cú low kick vào kheo làm nó phải mua lại cái nạng của em Hương điền kinh với giá cắt cổ. Về sau, cứ được xếp sparring với tôi là nó kiếm cớ chuồn. Sang năm thứ 3 thì bốn thằng chúng tôi trở nên thân thiết. Chúng tôi ở chung phòng và kết nghĩa anh em. Rồi bắt chước chưởng kim dung đặt cho nhóm cái tên là Từ sơn tứ hữu.Nhân vật cuối trong bài này là Tình “thâm” Nhẽ ra phải gọi là thầy Tình nhưng ở cái trường thể thao này những người được gọi một cách tôn kính là thầy lại là những ông chửi bậy như ranh, mồ hôi nhễ nhại, thổi còi toe toe ngoài sân hay phòng tập. Còn những thầy dạy triết học kiêm sử Đảng như thầy Tình thì chúng tôi gọi cộc lốc là Tình “thâm”. Cái ních thâm có từ bao giờ thì tôi không biết. Có lẽ là do thầy hút thuốc lá cuốn nhiều quá nên môi thầy đen sì cũng có thể tính thầy thâm nho nên có biệt danh ấy. Thầy Tình  không phiền khi học sinh không tỏ ra tôn trọng. Thầy bảo: ờ thì chúng mày ghét tao là phải rồi vì cái môn tao dạy ấy đến tao còn chả hiểu thì cái loại đầu đất như chúng mày tiêu hóa thế điếu nào được. Chúng mày không gọi tao là thằng Tình “thâm” là còn may cho tao lắm rồi. Thầy Tình chả biết có mê võ hay không nhưng thường xuyên  mò xuống phòng tập xem chúng tôi thi đấu. Thầy xem rất chăm chú rồi ghi chép vào cuốn sổ, chả biết thầy gi cái gì. Một lần tôi tò mò chạy ra ngó thì thầy nạt lớn: dòm dòm cái gì! Cút ngay không tao đá cho phát vỡ mẹ cặp phạm trù bây giờ…nhìn cặp giò to như que tăm của Tình ‘thâm’ tôi lè lưỡi chuồn gấp.
Thầy Tình ngấm ngầm luyện yoga. Chuyện này chúng tôi tình cờ nghe cái Nga lắp con chị Ngát bán nước mắt tròn mắt dẹt lắp bắp kể lại: Úi dồi ôi. lạ lắm lạ lắm. cháu mang thuốc lá lên cho chúchú chú chú Tình. Cháu cháu cháu thấy chú chú chú Tình vắt hai chân lên cổ nằm lăn quay xó xó xó xó………… nhà. Cháu hỏi chú làm gì đấy thì chú ấy bảo chú đang tập yyyyyyyyyyy ga…………
Tình thâm thì liên quan quái gì đến từ sơn tứ hữu? Vâng, xin chớ sốt ruột tôi sẽ kể dần dần….


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét