Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

Tôi đi học võ

Chương một:
Quyết chí tầm sư, kẻ hèn này một lòng mộ đạo
Góc vườn ẩn náu, gặp cao nhân tên gọi Tám xích lô
Hôm đó đi học về tôi lao ngay vào buồng thầy tuyên bố, thầy ơi thầy cho tiền mai tôi đi học võ, nhìn cái mặt tím bầm của tôi thầy em văng tục ngay:võ vẽ cái căng củ cọt.. tao đây lái xe tải đường dài, chinh chiến từ nam ra bắc có cần võ vẽ đéo gì đâu.Chúng nó lôi thôi, mày cứ củ đậu tương thật lực vào,Bu tôi nghe thấy thế vội vứt rổ rau lao vào khẽ khàng nhưng kiên quyết gạt ngay: thầy mày chỉ được cái xui dại,tù tội có ngày đấy con ạ ,thôi thì thích học võ thì cứ đi mà học mà chả phải học đâu xa,xuống cuối xóm mà xin học ông tám xích lô,nghe đâu ông ấy võ ta võ tàu đủ cả đới.người ta đồn ầm ngòai chợ là ông ấy nách cắp bao xi măng mà đá 2 anh bảo vệ cảng quay cu đơ...

Khà khà, ai chứ ông tám thì tôi biết quá rõ,từ thủa bé tôi vẫn hay trèo rào vào hái trộm khế nhà ông,có hôm thấy ông cởi trần múa võ nhìn mê tít,lưng ông xăm hàng chữ xanh lè( hận đời bất hì hục )cho đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu hàng chữ đó có ý nghĩ gì.

Biện bao thạt luông cùng cân chè tôi xuống nhà ông tám,may quá ông đang loay hoay sửa cái xích lô,liếc nhìn cân chè ,nghe tôi trình bày ông gạt ngay:mày bé quá chưa học võ được đâu vài năm nữa đến đây hả hả ( ông có thói quen hả hả vào cuối câu,bất kể là câu gì) đến đây nhớ lời bu dặn tôi xùy ra năm nghìn (thời đó là to lắm) thì ông thay đổi thái độ ngay,thôi được rồi, tao nhìn mày căn cốt cũng khá,tối mày sang tao dạy, à dưng mà thứ 2 đừng sang tao còn bận đánh tổ tôm hả hả.
Tối hôm sau tôi mò sang thấy ông đã sẵn sàng, ngồi trên phản vừa xỉa răng chanh chách ông vừa phán: võ này là võ tổng hợp giang hồ, võ dùng để cứu khốn phò nguy bình thiên hạ chứ không phải võ cao ba nhá như thằng Thắng sừng dạy ở đầu làng (nhân vật thắng sừng tôi xin kể sau) do vậy mày học thì học cấm kể với bạn bè không chúng nó kéo đến xin học là tao không chối được đâu nhớ chửa, hả hả. Thế là xong bài nhập môn,đến bài đầu tiên sư phu dạy là sàng xê .Bài này là sang bên này xê bên kia tay lên tay xuống,nhìn tôi tập sàng xê, sư phụ tôi phán: tốt tốt sàng dẻo vào, chúng nó nhìn mày sàng dẻo chưa cần đánh đã chạy như vịt hả hả. Thế là tôi hăng say luyện tập sàng xê .Tập đi tập lại đến mấy tháng trời,mãi mà chưa thấy thầy dạy thêm chiêu mới. Về sau bu tôi nhắc tôi mới nhớ ra là chưa đưa 5 nghìn tiền học,chà chà, có năm nghìn sư phụ tôi khoái quá dậy ngay chiêu mới là chiêu nhất cước đoạt long nhãn. Ông cắt nghĩa: mày sàng qua sàng lại rồi bất ngờ đá ngay vào hạ bộ nó nhớ chửa, thôi tập đi hả hả.Thế rồi sàng sê long nhãn mất gần tháng nữa thì xảy ra một việc, số là hôm đó tôi lên bãi mai động xem phim.

Hôm nào bãi Mai động có phim là làng tôi đi đông như hội, thanh niên í ới nhau từ chập tối,chúng nó thì chả khoái gì phim xô viết, chỉ khoái sờ soạng con nhà người ta.cầm hai vé tôi và sư phụ hiên ngang vào bãi xem phim.

Hôm đó, tôi đứng sau người yêu anh Ba quắt,chị này gầy như que củi lại cao lêu đêu.Anh Ba quắt này nghề chính là vác thúng lên ngồi đầu cảng phà đen,hễ có xe chở than từ cảng chạy ra là alê hấp, nhảy tót lên thùng xe đạp than rơi xuống rồi bay người xuống nhặt, người anh phơi nắng nên quắt lại,vì vậy anh có tên là Ba quắt.Vừa thấy người yêu kêu oái vì bị thằng bỏ mẹ nào véo mông, anh quay phắt lại tương ngay vào mặt tôi 1 quả trời giáng làm tôi ngã huỵch xuống đất. Nhanh như lúc trộm than, anh Ba tì ngay cái đầu gối đen sì vào họng tôi rồi đấm túi bụi. Máu mũi tôi ộc ra, sư phụ tôi thấy thế hét lên oai hùng rồi lập tức sàng xê, vừa sàng vừa thét rất căm hờn: mày buông nó raaaaaaa, sư phụ tôi cứ sàng bên này bên kia, anh ba quắt thì cứ mặt tôi mà thụi, mãi sau có người hô: công an, công an, Ba quắt mới buông tôi ra, thấy sư phụ tôi đang sàng xê, anh điên tiết thụi ngay một thụi vào mặt. Thế là huỵch một cái, tôi thấy sư phụ tôi nằm thẳng cảng ngay cạnh tôi, cũng máu mồm be bét....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét